Bài Viết : 20 Ngày Tham Gia : 14/07/2012 Tuổi : 26 Nơi Ở : The Earth
Tài Sản Thú Cưng:
Tiêu đề: Hoàng Tử Bé Mon Jul 23, 2012 6:46 pm
Những người lớn rất thích chữ số. Khi bạn nói chuyện với họ về một người bạn mới, không bao giờ họ hỏi bạn về cái cốt yếu đâu. Họ không bao giờ hỏi : “ Giọng nói hắn ta thế nào? Hắn thích chơi trò gì? Hắn có sưu tầm bươm bướm không? ” Họ chỉ hỏi bạn : “ Hắn ta bao nhiêu tuổi? Hắn ta có mấy anh em? Hắn ta cân nặng bao nhiêu? ” Thế đấy. Sau đó, họ cho vậy là họ hiểu hắn ta rồi. Nếu bạn nói với những người lớn : “ Tôi thấy có một cái nhà gạch màu hồng với hoa phong lữ trên cửa sổ, và chim bồ câu trên gác mái … ” họ chẳng làm thế nào mà hình dung nổi cái nhà ấy như thế nào đâu. Phải nói với họ : “ Tôi đã thấy một cái nhà 10 vạn franc ”. Họ sẽ kêu ngay : “ Ôi thật xinh đẹp làm sao.”
Như vậy đó, nếu các bạn bảo họ : “ Ông hoàng bé nhỏ là có thật chứ, chứng cứ là cậu ta rất đẹp, cậu ta cười và cậu ta thích có một con cừu. Khi người ta thích một con cừu, thế là có người ấy chứ!”, họ sẽ nhún vai và cho bạn là trẻ con! Nhưng nếu bạn nói họ: “ Cái hành tinh từ đó cậu ấy đi đến đây là tiểu tinh cầu B612 ”, thế là họ nghe ra ngay, và thôi không phá quấy bạn với các câu hỏi của họ nữa. Họ là thế. Không nên giận họ. Trẻ con phải hết sức rộng lượng đối với người lớn.
Cái nhìn ngây thơ thuần khiết của Hoàng Tử Bé mới đáng yêu làm sao. Em có những câu hỏi làm người lớn chúng ta phải suy nghĩ mãi. Và cuộc hành trình của em thật sự đã dạy cho ta thật nhiều, dạy ta hướng thiện, dạy ta chân lý cuộc đời...
Tiểu tinh cầu của em chỉ đủ lớn cho mỗi mình em, một bông hoa hồng và 3 ngọn núi lửa thấp ngang đầu gối. Hằng ngày em phải nhổ những cây bao báp mới mọc vì nếu chúng lớn lên, em sẽ không còn chỗ để sống. Em cũng rất thích ngắm cảnh mặt trời lặn, không như ở Trái Đất phải một ngày mới thấy dược một lần, chỉ cần dịch ghế là em lại thấy cảnh mặt trời lặn, có khi một ngày em xem đến 43 lần.
Không chỉ Hoàng Tử Bé, những nhân vật trong truyện cũng thật đáng quý. Đến một con cáo cũng có thể hiểu được lý lẽ của cuộc đời, chú muốn được em thuần hóa bởi những điều hết sức giản dị.
Đời tớ tẻ nhạt. Tớ săn gà, người săn tớ. Tất cả loài gà đều giống nhau, và tất cả loài người đều giống nhau. Vì thế, tớ hơi chán. Nhưng nếu cậu cảm tớ, đời tớ sẽ rực nắng. Tớ sẽ nhận ra một bước chân khác hẳn mọi bước chân khác. Các bước chân khác sẽ làm cho tớ chui ngay xuống đất. Nhưng bước chân của cậu lại sẽ gọi tớ từ hang chạy ra, như một điệu nhạc. Và cậu hãy nhìn kia! Cậu thấy không, ở kia, những đồng lúa mì ấy? Tớ không ăn bánh mì. Lúa mì đối với tớ là vô dụng. Các cánh đồng lúa mì đối với tớ chẳng có gì khêu gợi. Cái đó buồn lắm. Nhưng cậu có mái tóc màu vàng kim. Thế thì sẽ rất tuyệt một khi cậu thuần hóa tớ! Lúa mì, vốn màu vàng kim, sẽ gợi cho tớ kỉ niệm về cậu. Và tớ sẽ yêu tiếng gió reo trong lúa mì …
Và rồi chú cáo đã nói lại bí mật của mình cho em.
Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy.
Một cuốn truyện thần tiên mà luôn được trẻ em coi như một truyện cổ tích kinh điển của nhà văn người Pháp Antoine De Daint-Exupéry viết trong những năm chiến tranh ở Pháp, năm 1943.
Attachments
Hoangtube.pdf
Ai rảnh rang thì đọc và nên đọc ^^
You don't have permission to download attachments.
(1.4 Mb) Downloaded 0 times
Được sửa bởi lymamut1910 ngày Tue Jul 24, 2012 3:20 pm; sửa lần 1.
Admin Điều Hành Viên
Bài Viết : 116 Ngày Tham Gia : 13/07/2012 Tuổi : 26 Nơi Ở : Trái Đất