Vừa vào lớp một được vài ngày, Totto-chan đã bị đuổi học!!!
Không còn cách nào khác, mẹ đành đưa Totto-chan đến một ngôi trường mới, trường Tomoe. Đấy là một ngôi trường kỳ lạ, lớp học thì ở trong toa xe điện cũ, học sinh thì được thoả thích thay đổi chỗ ngồi mỗi ngày, muốn học môn nào trước cũng được, chẳng những thế, khi đã học hết bài, các bạn còn được cô giáo cho đi dạo. Số lượng học sinh trong cả trường chỉ khoảng 50 em, gần bằng một lớp học ở một trường bình thường.
Đặc biệt hơn ở đó còn có một thầy hiệu trưởng có thể chăm chú lắng nghe Totto-chan kể chuyện suốt bốn tiếng đồng hồ! Với tất cả học sinh của mình, thầy Kobayashi đều khuyến khích các em nói và sẵn sàng lắng nghe. Thầy tâm niệm, điều quan trọng là để các em tự do phát biểu ý kiến trước mặt mọi người mà không ngại ngùng, xấu hổ. Ngay cả khi một em có thể nói một đoạn ngắn, chỉ toàn những câu rời rạc, thầy vẫn vỗ tay khen ngợi.
Nhờ vậy, thầy Kobayashi hiểu và thực sự quan tâm đến từng học sinh của mình. Các em yêu quý thầy đến nỗi tranh nhau để được ngồi lên đùi hay trèo lên lưng thầy. Chính nhờ ngôi trường đó, một Totto-chan hiếu động, cá biệt đã thu nhận được những điều vô cùng quý giá để lớn lên thành một con người hoàn thiện, mạnh mẽ.
Giá trị của Totto-chan nằm ở khía cạnh giáo dục. Cuốn tự truyện kể về tuổi thơ của tác giả, nhà văn Kuroyanagi Tetsuko, được viết theo thể tản văn với các chương ngắn, trong truyện không có nhân vật xấu. Ngôi trường Tomoe trong truyện mà nhiều độc giả ngỡ là chỉ có trong mơ, thực ra là một ngôi trường có thật do nhà cải cách giáo dục Sosaku Kobayashi thành lập năm 1937. Năm 1944, khi Chiến tranh Thế giới thứ hai sắp kết thúc, ngôi trường đã bị máy bay ném bom tàn phá nặng nề đến nỗi không thể phục hồi. Dù ngoài đời chỉ tồn tại trong 7 năm ngắn ngủi, ngôi trường đã trở nên vĩnh cửu khi được chính Totto-chan, hay nhà văn Kuroyanagi Tetsuko ngoài đời, chuyển thành hình tượng văn học trong cuốn tự truyện Totto-chan bên cửa sổ, ra mắt 30 năm về trước.
Lúc đầu đọc Mút thấy truyện thật hồn nhiên và dễ thương, nhưng càng đọc càng thấy buồn. Khi biết trường thu nhận rất nhiều học sinh bị khuyết tật là Mút đã nghĩ cuộc sống của các bạn ấy sẽ không kéo dài được rồi, ai ngờ lại vào một nhân vật mà Mút rất thích TToTT. Nếu là một câu chuyện hư cấu thì không sao, nhưng đằng này lại là truyện có thật nên càng thấy buồn hơn.
Ai đọc cũng bảo thích trường Tomoe nhưng khi hỏi mấy ổng xem có thể lập một ngôi trường như thế không thì mấy ổng lại phản đối, bảo là không phù hợp với chả tại thời đó trường Tomoe không được chính phủ quản lý nên mới thế...blablabla... =.=
Attachments
Co-be-ngoi-ben-cua-so.pdf
Ai rảnh rang thì đọc và nên đọc ^^
You don't have permission to download attachments.
(441 Kb) Downloaded 8 times
Được sửa bởi lymamut1910 ngày Mon Jul 23, 2012 5:34 pm; sửa lần 1.
bunnyloveu_97 Cấp 1
Bài Viết : 12 Ngày Tham Gia : 13/07/2012 Tuổi : 26